Tuesday, July 24, 2012

Ừ, thì chào hỏi...

Có quá nhiều thứ cần được tiếp thu và trau dồi hàng ngày. 

Thay cái blog mới hay dùng thêm một cái blog khác, đều khiến mình phải tập tành từng bước một ngay từ cơ bản nhất. Điều dễ dàng nhất theo mình nghĩ là mang một vài bài từ blog cũ sang để làm "đà" và cũng như một lời chào làm quen với blog mới. Mình hiểu khi e ngại điều mới mẻ, là mình còn nghĩ đến cái "không khí", phong cách ở cái cũ, sang blog mới này, còn chưa nghĩ được "không khí" bao trùm mà mình muốn tạo ra cho nó là thế nào...

Còn chưa biết sắp xếp, tạo thư mục riêng cho từng loại nội dung, chưa biết tạo danh sách bạn bè cũng như cách cài đặt thời gian... Cái "nhà mới" sơ sài lỏng lẻo. Những bài viết có cùng ngày đăng đều là gom từ blog cũ, cái nhà tường gạch lâu năm... 

Mình hay đi lang thang đọc trong nhà người khác, thấy khi bắt đầu họ thường có một vài lời chào hỏi, vẩn vơ tự sự cùng điều mới mẻ vừa làm quen và không nghĩ ngợi nhiều. Đến giờ, đổi sang cái blog thứ ba, mình cũng tự viết lời chào cho nó, điều trước đây chưa từng nghĩ mình sẽ làm.... 

Coi như là có tiếp thu, tuy theo chiều hướng hơi gượng gạo...

Nhưng mà gì cũng vậy, có bắt đầu còn hơn không... 

Cho một ngày mưa sớm, nắng mau...


"Thân tâm an lạc"


Hôm rồi ngồi trong quán cafe, thấy anh chàng kia, trong khi cô nàng ngồi cạnh cứ luôn miệng bảo tay không sạch đâu, thì anh ta cứ mặc kệ mà hôn tay cô ấy một cách rất trìu mến. Thật đáng yêu nhỉ! ^___^



Cảnh ấy làm mình nghĩ đến vài điều...


Đối với người yêu thương mình, dù mình trong trạng thái nào đi nữa, mình vẫn là tốt đẹp. Nên, có lẽ cần cố gắng một chút, để giữ cho mình thực sự tốt đẹp, dù là con người bên ngoài hay con người nội tại, để có thể một chút nào đó phù hợp với hình ảnh mà những người yêu thương mình luôn ấp ủ trong lòng. Nếu không, luôn nghĩ về mình với hình tượng nào đó mà cho đến hiện tại đã rời quá xa con người thật bên ngoài của mình, há chẳng phải mình đã biến họ trở nên lố bịch rồi sao?!