Mùi buổi sáng
Buổi sáng lộng gió, bước khỏi những bậc tam cấp, dạo chân xuống đường, ta nghe mùi của sớm mai, mùi của những hàng quán trong con hẻm rộn ràng ăn uống nói cười… Gió đầu ngày cuộn hương, thả lá rơi rào rạt, nghe mùa về thoang thoảng se se…
Chào tạm biệt
Hợp và tan… Nói chung, có lẽ dành cho nhau những tình cảm tốt đẹp mới gọi là “hợp”. Và vì có hợp nên phải tan. Ta đã rời khỏi nơi ngày ngày hằng lui tới. Nơi có những “lần đầu tiên” thú vị, những “sân si” rất chi con nít, và cả những học hỏi sơ khai… Rồi dấn thân trên đường đã chọn, mong điều tốt đẹp, mong cố gắng nhiều, mong nghị lực còn đủ dùng…
Tự nhủ mình sẽ làm được, trở ngại nào ló đầu lên, cố đạp cho bằng để bước tiếp, đi chân không đạp không được thì mang giày, giày đế mỏng không được thì đế dày, đế mềm không được thì đế cứng…
Luyến lưu mỏng manh như khói, cuộn vào lòng những nhớ nhung…
Này em mưa rả rích… gột rửa cho em những muộn sầu…