Friday, August 26, 2011

Tình tang...

Sáng mở mắt đón heo may, mở giai điệu đồng quê êm ả, lại trôi về thời điểm mà những bài này còn sống động, mới mẻ trong lòng. Vẫn không lý giải được vì sao mỗi lần nghe nhạc đồng quê lại nhớ đến bạn, chỉ hình ảnh của bạn, chẳng ai khác. Có lẽ do tính cách của bạn, đối với mình cũng êm ả và mộc mạc như những giai điệu này. Ấn tượng còn lại của bạn vẫn là sự dịu dàng, bình lặng và giản dị, mỗi khi nghĩ về bạn, cảm nhận ấy không lúc nào thay đổi...

Vẫn muốn một ngày gặp lại, chỉ là không biết khi nào...




Wednesday, August 24, 2011

Lời ru truyền đời


Xóm mình có một gia đình nhỏ và trẻ dọn đến. Mỗi ngày đều nghe chị vợ xinh xắn, trẻ trẻ ấy ru em bé: "Ví dầu tình bậu muốn thôi... Ầu ơ..." Mình nghe và bảo sao lời không đúng vậy, mợ mình ru khác. Nhớ lần nào ở bên mợ đều nghe mợ ru em bé như vậy, và thêm vài lời nữa, phong phú hơn. ^^ Mình vẫn thích nghe tiếng ru à ê trong cái nắng nồng nồng và bóng lá cây xào xạc ban trưa. Nghe lời ru lúc nào cũng giống nhau, mình hỏi mẹ có phải họ nghe người lớn trong nhà ru thì ru lại không. Mẹ bảo chắc vậy. Mình cũng nghĩ vậy. Mình lại hỏi còn mẹ ru con như nào, có ru những lời như con vẫn nghe không. Mẹ bảo đâu nhất thiết phải ru như vậy, chỉ vài lời lặp đi lặp lại, mẹ ru con toàn nhạc khi xưa mẹ hay nghe, như bài "Mùa mưa lần trước anh về đây ghé thăm tôi..." Và mẹ vừa làm vừa ngâm ngợi theo dòng kí ức trôi về những ngày trẻ. Mình mỉm cười, tay làm việc mà lòng vẫn lắng nghe. Mình nhớ khi nhỏ cũng hay nghe mẹ hát những bài này. Có lẽ vì mẹ không nghe bà ru mẹ, và mẹ không sống với bà nhiều nên mẹ ru khác. Còn những người sống với người lớn những thế hệ trước sẽ hát những lời ê a chậm rãi như đã được nghe những ngày còn bé. Mình chợt nghĩ, chẳng biết sau này nếu nuôi em bé mình sẽ ru thế nào, vì mình cũng như mẹ, chẳng còn lời ru từ người lớn trong nhà để lắng nghe... Tuy mình vẫn thường nghe mợ ru em bé bằng những lời ngày xưa như vậy, nhưng đến giờ, khoảng ba, bốn năm sau, mình đã quên gần hết, nói chi đến sau này... 

Sang thu, nghe lạ hoắc! Vào mùa mưa, ngày ngày đều âm u và rả rích, tuổi thơ cùng kí ức lặng lẽ tràn về. Những ngày này dễ bắt gặp người ta trầm tư lơ đãng, để mặc tâm hồn rong ruổi cùng tiếng mưa hát rì rào... 

Biết đâu trong lúc vô tình xoay ngang ánh mắt, bạn lại chẳng bắt gặp một cái mỉm cười hay một câu hát bâng quơ... 

Cũng chỉ vì mưa đang ngân nga những giai điệu êm đềm...

Lại thèm nghe tiếng ru à ơi đưa võng cho lòng quay lại ấu thơ, mặc dù ấu thơ của mình không bao giờ giống như trong sách hay kể...