Mấy ngày này cái modem ở nhà bị hư, nên khi nào ở nhà là đồng nghĩa với việc bị “cách ly với thế giới” . Mỗi lần mở máy tính lên chỉ còn mỗi một việc ngoài bật game là “lục lạo”. Đã lâu rồi mấy cái ổ đĩa bị bỏ quên, giờ cứ mở hết ổ này đến ổ khác, tập tin này đến tập tin khác ra xem thật ra bên trong nó mình đã đựng gì. Nói chung là phần nào những gì đã quên mất lại có dịp “ghi chép” lại vào não .
Trong lúc ngồi “lục lạo” như thế, mình chợt liên tưởng đến “con người”, và cảm thấy mỗi ngày trôi qua, người ta bị cảm xúc đối với điều này, điều khác, người này, người khác chi phối mất, đến nỗi quên hẳn bản thân mình, quên hẳn việc quay vào bên trong chính mình. Thế giới xung quanh càng hiện đại, càng hào nhoáng, người ta càng dễ bị thu hút, say mê và rồi chìm đắm trong đó, cảm xúc hoàn toàn bị chi phối bởi những điều “ngoại thân” đang xoay vòng vòng, không còn quay lại được nữa, hay đã quên cách quay vào nội tâm mình để suy xét. Mình nghĩ, đối với mỗi người, bản thân mình nên quan trọng hơn những điều “xoay vòng vòng” đó. Lâu lâu quay vào đối diện với chính mình, lắng lòng lại, cũng giống như đang tự chăm sóc cho “nội tâm” vậy, dần dần sẽ cảm thấy dễ chịu, thanh thản, và được “đong đầy”, vì mỗi khi người ta để cảm xúc, suy nghĩ bị chi phối quá nhiều, là lúc cảm thấy mình cạn kiệt nhất.
Mà cũng nhờ “lục lạo” đó, mình xem lại bộ anime mà mình thích nhất. Mình xem cách đây cũng khá lâu rồi, lại thêm trí nhớ không tốt lắm, nên xem lại vẫn có chỗ cảm thấy đúng là đã quên hoàn toàn. Xem đi xem lại thế nào vẫn cảm thấy rất thích, cách dẫn dắt hay, và cũng có nhiều triết lý rất thấm thía ^^ [chỉ nhớ được một trong số các câu mình tâm đắc: “con người không cần có đôi mắt cũng có thể khóc được”, tự nhủ cố nhớ thêm… ]. Thói quen của mình khi đọc hay xem gì mà có điều tâm đắc là luôn muốn đọc, xem lại lần nữa, cho đến khi những điều ấy thật sự “thẩm thấu” vào nội tâm, hờ hờ. @__@ [mà với trí nhớ “siêu phàm” của mình thì điều này hơi khó hơn với người khác! Hờ hờ…]
Viết tùm lum tà la, mình thấy mình “tự kỉ” dữ lắm rồi, phải đi chơi vòng vòng ra ngoài mới được… Còn bộ anime ấy, Mushishi, mình nghĩ ai thích thể loại này nên xem...